Hà Nội 13h30p ngày 28 tháng 5 2011
Nóng Kinh Khủng ..
Có thế mới thấy nhớ Hạ Long biết bao !!
Thế là đã gần dc 1 năm kể từ ngày không còn là học sinh cấp 3 , cũng ngần ấy thời gian để t hiểu thế nào là cuộc sống ...mới hơn 1 năm trước còn ở nhà - sáng dậy đi học + trưa về ăn cơm + chiều chơi game + tối ngủ - cuộc sống ko lo ko nghĩ trong vòng tay của bố mẹ như 1 đứa trẻ con ..
Lúc đó đến lớp là chỉ mún trốn học về chơi game cho xong ấy vậy mà h đây t lại muốn được đi học ..
Bây giờ thì t phải tự lo cuộc sống của mình , con người cũng đã đến lúc phải lớn không thể trẻ con được nữa rồi ... lúc này t mới thấy nhớ ngày xưa ấy biết bao , nhớ 12a1 biết bao ...
Nói thật đến bây h t cũng chẳng nhớ lớp 12a1 có bao nhiêu người nữa ( Chịu chết ) chỉ biết con trai ít hơn con gái
Đã có những lúc t phải suy nghĩ rất nhiều, rất nhiều về chúng ta,về t,về các bạn.Vậy là 3 năm học đã trôi qua.Thật à? t vẫn thường hỏi như vậy.Dường như t chưa thể hoà nhập với một cuộc sống mới.Nơi t không còn các bạn bên cạnh , cùng t chia sẻ những vui buồn. T chưa thể đủ tự tin để thoát ra khỏi nhưng suy nghĩ vẫn còn đâu đó quanh đây . Đó là nghĩ về các bạn,nghĩ về tập thể lớp ta . T không biết rồi cuộc sống sau này sẽ như thế nào
Thật sự t rất nhớ những kỉ niễm đã qua , những niềm vui + nỗi buồn mà chúng ta đã cùng nhau đi qua trong 3 năm ..
3 năm học cấp 3 không phải là dài nhưng đó là khoảng thời gian vui nhất trong đời học sinh của t .
12A1 chúng t ko phải là 1 tập thể đoàn kết 100% & tuy rằng có những lúc các thành viên trong lớp có những mâu thuẫn , cãi vã , xung đột vs nhau nhưng rồi cuối cùng thì 44 con người ( suy đoán ) trong tập thể 12a1 vẫn luôn đồng lòng vượt qua mọi thử thách ( nhất là vụ lớp trưởng bao che cho mình trốn học )
T cũng như các bạn, không chắc chắn đuợc rằng liệu t có thể nhớ tất cả thành viên lớp mình mãi về sau này hay không. Nhưng 3 năm học, vui, buồn cùng nhau, đã để lại trong t một dấu ấn khó phai. Các bạn đã giúp t nhận ra rằng tình bạn có ý nghĩa quan trọng với chúng ta biết nhường nào. Và t đã tìm thấy tình bạn đó trong tập thể 12a1 của chúng ta. 3 năm đầy sóng gió như thật ngắn ngủi phải không các bạn. T không ngờ nó qua nhanh đến thế, cứ như một giấc mơ vậy.
Ngày chia tay t chỉ kịp chụp lại chiếc bàn nơi t ngồi năm lớp 12 để làm kỉ niệm ...
Gia đình 12a1 đã cho t tất cả , các bạn đã dạy cho t biết thế nào là tình bạn , biết lắng nghe , biết chia sẻ & đã cho t 1 tình yêu tuy rằng ngắn ngủi nhưng rất đẹp như 1 khối pha lê ...
Ngay bây giờ đây, t thực sự rất nhớ các bạn,rất nhớ mái ấm 12A1 của t và các bạn. Ước gì thời gian quay trở lại quãng thời gian đó để t lại được ngồi bên các bạn, trò chuyện cùng các bạn và để t được sống trong một bầu không khí ấm cúng của tình bạn giữa chúng ta, dù chỉ 1 phút thôi.
Bây giờ t đã thực sự bước vào cuộc sống riêng của mình, không một người bạn thân bên cạnh, tuy cũng đã có nhiều người bạn mới nhưng t chưa cảm nhận được tình cảm chân thành thực sự của họ như các bạn đã dành cho t. Phải chăng do t chưa thích nghi được với môi trường mà con người ở đó sống quá ư thực tế, họ chỉ nghĩ rằng họ sống là để kiếm tiền, để đáp ứng nhu cầu của họ? Hay bởi vì tình cảm giữa t và các bạn quá đỗi sâu đậm, khiến t thấy chẳng có ai là chân thành cả??
T cũng không biết nữa. Dù sao thì thời gian cũng không quay trở lại được. Và chúng ta sống là sống cho ngày hôm nay và ngày mai; còn quá khứ chỉ là cái để nhắc nhở ta không được quên thôi.
Dẫu mỗi đưa đã rẽ sang một con đường mới, dù con đường bạn đã lựa chọn đó có trải đầy thảm đỏ thì bạn cũng đừng quên ngoảnh lại nhìn vào con đường trước đó bạn và t đã đi nhé. Hay trên con đường mới bạn gặp nhiều thác ghềnh đi chăng nữa, t hi vọng những gì chúng ta đã trải qua trên con đương trước đó, nó sẽ tiếp thêm sức mạnh cho bạn bước tiếp nhé bạn của t.
Khanh_M.U_K9
1 thành viên của đại gia đình 12A1